Bi kịch của những người 35 tuổi ở Trung Quốc: Thất nghiệp kéo dài, gia đình tan vỡ, buộc phải bán nhà và trở về quê

Bởi doanhnghiephanoi
67 Lượt xem

Trong bối cảnh cạnh tranh khốc liệt về việc làm do những tác động kinh tế của đại dịch, ngày càng nhiều quảng cáo tuyển dụng áp đặt giới hạn độ tuổi là 35 – khiến nhiều người trung niên tại Trung Quốc cảm thấy vô cùng mông lung về tương lai của mình.

Những lời phàn nàn về phân biệt tuổi tác trong thị trường việc làm – gồm có cả những vị trí trong ngành công vụ – đã tràn ngập những nền tảng xã hội Trung Quốc, và những phương tiện đi lại truyền thông online nhà nước thậm chí còn còn đặt tên cho xu thế này là ” hiện tượng kỳ lạ tuổi 35 “. David Huang, 40 tuổi, là một trong số những người lao động Trung Quốc trên 35 tuổi cảm thấy đây là một độ tuổi rất dễ bị ảnh hưởng tác động. Sau khi xưởng sản xuất quần áo nhỏ mà anh chiếm hữu ở tỉnh Quảng Đông, miền Nam nước này đóng cửa vào năm ngoái, giờ đây anh đi long dong giữa những khu chợ nhà hàng siêu thị và những quầy hàng ven đường để bán khoảng chừng 10.000 loại sản phẩm may mặc còn lại của mình .” Tôi gần 50 tuổi. Tôi có nên đi tìm việc không ? Chẳng có gì cho tôi ở ngoài đó. Tìm việc làm ở thời đại này là quá khó khăn vất vả “, Huang nói. ” Chỉ cần nhìn vào việc kinh doanh thương mại tồi tệ như thế nào ở những shop kinh doanh nhỏ quần áo ở Quảng Châu Trung Quốc, bạn sẽ hiểu mức độ khó khăn vất vả của việc bán sỉ và sản xuất hàng may mặc lúc này. “

Trên Zhihu, phiên bản Trung Quốc của trang web hỏi đáp của Mỹ Quora, một chủ đề thảo luận có tên “Một người thất nghiệp 40 tuổi sống như thế nào?” đã đạt hơn 27 triệu lượt xem kể từ năm 2019. Trong từng bài đăng, người dùng chia sẻ sự thất vọng của họ về việc cố gắng tìm việc ở tuổi trung niên.

Và tình hình có vẻ như càng trở nên xấu đi khi có đại dịch .Gần 2/3 số người từ 35 tuổi trở lên bị cho thôi việc vào tháng 3 năm ngoái vẫn đang tìm việc làm, theo một báo cáo giải trình được công bố vào tháng trước của Trung tâm Nghiên cứu Phát triển của Hội đồng Nhà nước, dựa trên tài liệu và một cuộc khảo sát. từ cổng thông tin việc làm Zhaopin của Trung Quốc. Từ tháng 2 đến tháng 9, số lượng người trên 35 tuổi nộp hồ sơ trên Zhaopin đã tăng 15 % so với một năm trước đó, hơn gấp đôi những người dưới 35 tuổi. Việc nộp hồ sơ xin việc đặc biệt quan trọng can đảm và mạnh mẽ trong những ngành đã bị ảnh hưởng tác động nặng nề bởi đại dịch, như kinh doanh bán lẻ và bán sỉ. Kết quả là, gần 50% số người xin việc trên 35 tuổi rơi từ nhóm thu nhập trung bình hoặc cao xuống thu nhập thấp .Hơn 70 % cho biết họ phải đương đầu với áp lực đè nén khi phải trả tiền thế chấp ngân hàng và những ngân sách khác, ví dụ điển hình như tiền học con cháu và hóa đơn y tế. Nghiên cứu cũng ước tính một phần ba trong số họ chỉ hoàn toàn có thể sống sót ở mức tiêu tốn hiện tại trong 3 tháng .Phân biệt tuổi tác là phạm pháp ở nhiều vương quốc, nhưng không phải ở Trung Quốc – vương quốc đang phải đương đầu với thực trạng dân số già nhanh và lực lượng lao động thu hẹp sau hơn ba thập kỷ vận dụng chủ trương một con. Bắc Kinh vẫn chưa công bố tỷ suất sinh cho năm 2020 hoặc update số liệu dân số sau cuộc tìm hiểu dân số trên toàn nước vào cuối năm ngoái, nhưng tỷ suất sinh của nước này dự kiến sẽ giảm trở lại .Mặc dù vậy, nhiều công ty được coi là ưu tiên sinh viên tốt nghiệp trẻ và năng động hơn những người lao động trung niên vì họ hoàn toàn có thể trả mức lương thấp hơn cho việc làm tựa như .

Xu hướng này thể hiện rõ ràng nhất trong lĩnh vực công nghệ đang phát triển mạnh của Trung Quốc, nơi một số công ty internet vận hành văn hóa làm việc được gọi là “996” – 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, sáu ngày mỗi tuần. Hầu hết những người trên 35 tuổi được coi là quá già để xử lý khối lượng công việc.

Tang Ying, 36 tuổi, gần đây đã rơi vào thực trạng mất ngủ và trầm cảm trong khi hoàn toàn có thể mất đi công việc làm nhân viên cấp dưới hành chính lễ tân tại một công ty công nghệ tiên tiến nhỏ ở Quảng Châu Trung Quốc. Năm vừa mới qua là một năm ác mộng so với Tang : cuộc hôn nhân gia đình của cô đổ vỡ và cô mắc bệnh lao, một căn bệnh truyền nhiễm ảnh hưởng tác động đến phổi .Khi trở lại việc làm của mình sau khi bình phục, công ty đã giao cho cô ấy nhiều việc hơn thông thường, điều mà cô tin rằng bởi họ muốn cô nghỉ việc. Tuy nhiên, cô vẫn liên tục vì quan ngại rằng việc không có bằng ĐH sẽ khiến cô không hề tìm việc ở nơi nào khác. ” Tôi sợ. Tôi không đủ tự tin để gửi hồ sơ đi. Nhiều nơi chỉ muốn nhận những người dưới 35. Tôi đã đấu tranh với tâm lý này rất nhiều. Tất cả những gì tôi nghĩ là cố gắng nỗ lực để bám trụ với việc làm này ” .Nghiên cứu của Zhaopin cho thấy mặc dầu ở những thành phố cấp thấp hơn có nhiều thời cơ việc làm hơn so với những thành phố cấp một, nhưng nhiều người tìm việc ở độ tuổi trung niên vẫn chần chừ khi chuyển mái ấm gia đình ra khỏi những vùng phong phú và tăng trưởng nhất Trung Quốc như Quảng Châu Trung Quốc .Jim Yang, 38 tuổi, người từng là nhân viên cấp dưới kinh doanh thương mại của hãng viễn thông khổng lồ Huawei, cho biết : Bằng tốt nghiệp ĐH và kinh nghiệm tay nghề thao tác cho 1 số ít công ty công nghệ tiên tiến lớn nhất vương quốc không nhất thiết phải mang lại lợi thế cho bạn. Anh nói, việc lan rộng ra tuyển sinh tại những cơ sở giáo dục ĐH đã khiến giá trị bằng cấp thấp hơn so với cách đây một thập kỷ. Không còn khó khăn vất vả so với những công ty lớn trong việc sửa chữa thay thế những người lao động có kinh nghiệm tay nghề, chính do thường kiến thức và kỹ năng của họ cần đã nằm trong những báo cáo giải trình mà sinh viên hoàn toàn có thể nhận được .Một trở ngại khác so với những cựu nhân viên cấp dưới của những công ty lớn như Huawei là họ gặp khó khăn vất vả trong việc phân phối nhiều nhu yếu của những công ty nhỏ hơn. Yang mất ba tháng để tìm được việc làm mới tại một đơn vị sản xuất robot nhỏ, nơi anh phải nhận mức lương thấp hơn. Trong khi đó, một số ít đồng nghiệp cũ của anh đã quay lại Huawei với tư cách là nhà thầu vì thu nhập và phúc lợi xã hội thấp hơn sau khi chật vật tìm việc ở nơi khác .

“Trong số những người bạn trên 35 tuổi của tôi, những người đã rời Huawei, khoảng 40% giữ được mức sống ổn định. Mặc dù họ kiếm được ít hơn những năm làm việc tại Huawei, họ vẫn có thu nhập hàng tháng từ 20.000 (3.092 USD) đến 40.000 nhân dân tệ”.

” 60 % còn lại sống thiếu thốn hơn. Họ đã nghỉ việc từ lâu và góp vốn đầu tư vào CP hoặc hợp tác với những người khác để khởi đầu kinh doanh thương mại, nhưng không nhận lương, chỉ lấy cổ tức. Một số đã ly hôn và không có việc làm, bán nhà và trở về quê nhà của họ ” .

Theo South China Morning Post

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Để lại bình luận