Thấy bản thân đã già dù chưa đến 40 tuổi

Bởi doanhnghiephanoi
49 Lượt xem
Bàn tay tôi từ khi sinh ra đã nhăn nheo, còn giờ đầu tôi toàn tóc bạc, tôi rất hợp thao tác với người hơn tuổi, sếp già .Ngày còn bé, tôi đã nghe chuyện những ông bà già mua sẵn gỗ xịn đóng quan tài để trong nhà. Hồi ấy tôi cũng chưa biết sợ lắm, thấy cái chết là gì đó rất thông thường. Sau này lớn hơn chút, tôi chỉ tay lên bức ảnh của bà nội hỏi bà ảnh chân dung đó để làm gì, bà bảo đó là ảnh thờ sau này, chụp sẵn khi khoảng chừng 60 tuổi. Hơn 90 tuổi, bà tôi mới sang quốc tế bên kia. Tôi cũng không rõ những con làm theo nhu yếu của bà hay thế nào mà lại dùng tấm ảnh khác để thờ. Nếu dùng tấm ảnh thời bà 60 tuổi thì chúng tôi sẽ thấy chân dung bà có phần hơi lạ lẫm. Sau này lớn lên, tôi thấy những bác và bố đều chụp ảnh chân dung ở độ tuổi 60-70 như một trào lưu vậy. Tôi hiểu đây là một kiểu tâm ý, người ta muốn người sống nhớ đến diện mạo ở tuổi phong độ và chín chắn của mình. Như giới trẻ ngày này cứ thích chọn chiếc ảnh đẹp nhất để sống ảo trên mạng vậy. Kể ra thời những cụ chưa có điện thoại thông minh, chưa có selfie, chưa có mạng xã hội nên thế, còn tâm ý đẹp tươi khoe ra và lưu lại khoảnh khắc đẹp đã là thuộc tính cố hữu của loài người rồi .Từ ngày bước qua ngưỡng tuổi 35, mái ấm gia đình nhiều biến cố, bản thân đã trải qua nhiều sóng gió, tuổi thọ nghề nghiệp hơi ngắn hoặc do tự nhiên tóc bạc Open nhiều khiến tôi thấy mình ” già dặn ” hơn. Tôi hay tâm lý tới việc sẽ nghỉ hưu ở độ tuổi 40, muốn dành nhiều thời hạn cho con cháu, cần tiết kiệm ngân sách và chi phí lo cho tuổi già. Tôi cũng thấp thỏm mỗi khi thấy những biểu lộ sức khỏe thể chất đi xuống. Khi được mẹ chăm nom, tương hỗ trong quy trình sinh nở và nuôi con, tôi nhận ra người phụ nữ không có mẹ ở bên thật kinh điển. Tôi chưa khi nào quên những khó khăn vất vả đã vượt qua ở mỗi lần vượt cạn, tiến trình bỉm sữa đầu bù tóc rối, những đêm không ngủ khi con ốm đau. Ngoài những khó khăn vất vả đó tôi còn gánh nặng kinh tế tài chính, mưu tính cho tương lai. Tôi rất sợ sẽ ra đi sớm hoặc khi già yếu sức khỏe thể chất không còn. Tôi từng nghĩ khi sinh con ra, mình hoàn toàn có thể ở cạnh để giúp con vượt qua những lúc khó khăn vất vả không ? Tôi luôn nỗ lực để tối thiểu sau này già không là gánh nặng kinh tế tài chính của con .

Tôi đọc đâu đó: “Hãy chuẩn bị cho tuổi già từ khi bạn dưới 40 tuổi. Khi bạn già, con cái chỉ bàn nhau chăm sóc, thăm nom chứ không phải bàn xem mỗi đứa gánh bao nhiêu chi phí điều trị, thuê người chăm”. Con cái còn có gia đình riêng, công việc, con cái… Nếu mọi ưu tiên đổ về cha mẹ thì đương nhiên cuộc sống của con cái sẽ mất thăng bằng, thậm chí nhiều xáo trộn nguy hiểm. Tôi từng nghĩ đến khi già yếu sẽ sống ở viện dưỡng lão với hợp đồng chăm sóc bằng tiền dành dụm của mình, tận hưởng cuộc sống đó với những người cùng hoàn cảnh.

Từ lâu rồi tôi đọc sách liên quan đến Phật pháp, tin vào nhân quả, tin việc cho đi mới nhận lại. Bạn bè cùng độ tuổi có người vừa lập gia đình, còn đang vui vẻ với những chuyến du lịch. Có người từng khuyên tôi: “Đời mà, sống được mấy tí, cứ vô tư mà hưởng thụ và “bung lụa” đi”. Tôi chẳng biết phải bung ra cái gì. Bạn đang đeo dù, bay trên không trung thì mới bung được, còn tôi không có điều kiện như thế. Tôi vẫn trân trọng từng khoảnh khắc hạnh phúc và tham gia các cuộc chơi. Tôi đang chuẩn bị cho mình bức ảnh chân dung nhưng không biết sẽ sống tới 60 tuổi hay 90 tuổi.

Nhìn mình trong gương, tôi thấy những nếp nhăn, giống như bụng có bao nhiêu vết sẹo rạn. Đó là sự sợ hãi hoặc sự chê cười trong mắt người đời, còn tôi đó là chứng tích của sự trưởng thành, hy sinh và có cả những hạnh phúc của bản thân. Tôi thấy mình đang già đi thật, chẳng hiểu sao lại thích thú với sự già này lắm. Chắc tại tôi bị già bẩm sinh nhỉ? Tôi nhận ra hình như làm việc với ekip trẻ không phải là thế mạnh của mình. Có phải tôi đã quá già và tự làm khổ mình không?

Hồng

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 ( máy lẻ 4529 ) trong giờ hành chính để được tương hỗ, giải đáp vướng mắc

BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Để lại bình luận